Một người đàn ông đã nói rằng: “Phụ nữ là vật để quyến rũ người khác, họ
dùng thân thể quyến rũ chúng ta, sau đó dùng tinh thần để đánh bại
chúng ta, cho nên, không phải quân địch mưu gian mà là quân ta ngu xuẩn,
ai bảo chúng ta tình nguyện nhảy vào cái giếng mềm mại do họ xây nên.” -
(Trích trong tiểu thuyết “Khi em khóc làm tim anh nhói đau!”).
Một người đàn ông đã nói rằng: “Phụ nữ là vật để quyến rũ người khác, họ dùng thân thể quyến rũ chúng ta, sau đó dùng tinh thần để đánh bại chúng ta, cho nên, không phải quân địch mưu gian mà là quân ta ngu xuẩn, ai bảo chúng ta tình nguyện nhảy vào cái giếng mềm mại do họ xây nên.” - (Trích trong tiểu thuyết “Khi em khóc làm tim anh nhói đau!”).
Khi họ rơi vào giếng mềm mại đó rồi thì họ khó lòng có thể thoát ra được và họ luôn muốn mãi ở trong cái giếng mềm mại đó. Vì thế họ đã quyết định bước sang một trang mới, đó là bước chân vào hôn nhân. Dù đôi khi họ không thể định nghĩ được thế nào là hôn nhân và phải làm gì để giữ được cuộc hôn nhân đó. Họ nghĩ thật đơn giảm:“…. Kết hôn thật là tốt, không còn sợ bị cha mẹ phản đối, cũng không cần giấu giấu diếm diếm. Nửa đêm tỉnh dậy người ấy đang nằm cạnh mình, muốn yêu thế nào thì yêu, rất thoải mái rất yên tâm.” - (Trích trong tiểu thuyết “Khi em khóc làm tim anh nhói đau!”).
Đàn ông lấy vợ luôn muốn người vợ phục tùng mình nhưng mình vẫn luôn là người tự do, làm gì mình thích và không bao giờ mong muốn đón nhận sự cằn nhằn của người vợ. “Có lẽ yêu cầu tình yêu giữa đàn ông và đàn bà sinh ra đã có sự khác biệt. Nếu như phụ nữ cẩn thận chu đáo còn đàn ông lại vô tâm vô tính; phụ nữ thích sự lãng mạn còn đàn ông lại cứng nhắc; phụ nữ đa sầu đa cảm còn đàn ông lại khô cứng, không để ý quá nhiều.” - (Trích trong tiểu thuyết “Khi em khóc làm tim anh nhói đau!”).
Vì thế, họ hoàng toàn không muốn thay đổi mình mà luôn muốn đối phương vì mình mà thay đổi. Anh chàng Cát Lực trong tiểu thuyết “Khi em khóc trái tim anh nhói đau!” cũng vậy, anh luôn muốn làm gì mà anh thích mặc cho vợ anh – Chân Như ra sao thì ra. Vậy nên đã tạo nên cuộc chiến giữa hai người và kết thúc cuộc chiến đó chính là sự đổ vỡ trong hôn nhân. “Hai người đã từng cho rằng có thể ở bên nhau để đi đến cùng trời cuối đất thế mà nay đã không còn liên quan đến nhau nữa, là lỗi của ai? Đấy là lỗi của người phụ nữ làm thủ tục! Cô ta đã lấy đi tờ giấy chứng nhận kết hôn màu đỏ, trả lại cho họ tờ giấy chứng nhận ly hôn.” - (Trích trong tiểu thuyết “Khi em khóc làm tim anh nhói đau!”).
Ly hôn không phải cách giải quyết tốt nhất nhưng đôi khi nó lại là “lý do mới” để người trong cuộc có thể nhìn lại mình, để tìm lại những gì đã mất. Cát Lực cũng vậy, khi anh biết tình yêu sắp tuột khỏi tay, anh đã tìm mọi cách để giữ lại tình yêu đó, giữ lại người con gái mà anh muốn cùng nhau sống trọn đời. Cát Lực hiểu rằng, phụ nữ rất đơn giản chỉ cần mình quan tâm đến họ một chút, lãng mạn một chút thì mọi lỗi lầm của mình sẽ được họ thứ tha. “Tình yêu là một việc lãng mạn và hạnh phúc, sau khi trải qua mối tình mất mát lại tìm thấy, hai người đều trân trọng hơn, Cát Lực không còn vô tâm nữa, không còn tính gia trưởng, Chân Như cũng không ngang ngược, không nông nổi nữa. Trước đây Chân Như thường than vãn Cát Lực không biết lãng mạn, không chu đáo, Cát Lực của hôm nay như thay xương đổi thịt, tặng hoa, dùng bữa trong ánh nến, nghe nhạc, dã ngoại; những “thủ thuật” coi thường nhất, bây giờ anh vận dụng từng lần từng lần một, Chân Như say sưa bên trong đó.
Cát Lực chiều Chân Như như hoàng thái hậu, ngoài nấu cơm, việc nhà một tay Cát Lực bao hết. Ăn cơm tối xong, Cát Lực luôn là người gọt hoa quả để trước mặt cô, từng miếng một đưa vào miệng cô. Chân Như ngồi hưởng sự cung phụng từ người yêu.” - (Trích trong tiểu thuyết “Khi em khóc làm tim anh nhói đau!”).
Bởi với anh – Chân Như là duy nhất - “Chân Như, anh yêu em! Từ ngày đầu tiên quen biết, anh đã yêu em rồi, chưa bao giờ thay đổi, mãi mãi cũng không thay lòng. Em là nữ vương của anh, anh mãi mãi yêu em!” - (Trích trong tiểu thuyết “Khi em khóc làm tim anh nhói đau!”).
Tình yêu rất đơn giản, cho và nhận. Hôn nhân cũng vậy, cần tình yêu, cần cho và nhận và hơn hết hôn nhân cần dung hòa cái tôi của mỗi người để xây dựng cái chung được bền lâu.
Hãy đọc “Khi em khóc làm tim anh nhói đau!” để thấy được triết lý: “Tình yêu như thứ mật ngọt được đun sôi, đun lâu quá sẽ khiến nó cháy và trở nên đắng ngắt. Yêu và hận luôn hoán đổi không ngừng, nếu như vẫn còn yêu thì xin đừng phụ bạc tình yêu…”
Một người đàn ông đã nói rằng: “Phụ nữ là vật để quyến rũ người khác, họ dùng thân thể quyến rũ chúng ta, sau đó dùng tinh thần để đánh bại chúng ta, cho nên, không phải quân địch mưu gian mà là quân ta ngu xuẩn, ai bảo chúng ta tình nguyện nhảy vào cái giếng mềm mại do họ xây nên.” - (Trích trong tiểu thuyết “Khi em khóc làm tim anh nhói đau!”).
Khi họ rơi vào giếng mềm mại đó rồi thì họ khó lòng có thể thoát ra được và họ luôn muốn mãi ở trong cái giếng mềm mại đó. Vì thế họ đã quyết định bước sang một trang mới, đó là bước chân vào hôn nhân. Dù đôi khi họ không thể định nghĩ được thế nào là hôn nhân và phải làm gì để giữ được cuộc hôn nhân đó. Họ nghĩ thật đơn giảm:“…. Kết hôn thật là tốt, không còn sợ bị cha mẹ phản đối, cũng không cần giấu giấu diếm diếm. Nửa đêm tỉnh dậy người ấy đang nằm cạnh mình, muốn yêu thế nào thì yêu, rất thoải mái rất yên tâm.” - (Trích trong tiểu thuyết “Khi em khóc làm tim anh nhói đau!”).
Đàn ông lấy vợ luôn muốn người vợ phục tùng mình nhưng mình vẫn luôn là người tự do, làm gì mình thích và không bao giờ mong muốn đón nhận sự cằn nhằn của người vợ. “Có lẽ yêu cầu tình yêu giữa đàn ông và đàn bà sinh ra đã có sự khác biệt. Nếu như phụ nữ cẩn thận chu đáo còn đàn ông lại vô tâm vô tính; phụ nữ thích sự lãng mạn còn đàn ông lại cứng nhắc; phụ nữ đa sầu đa cảm còn đàn ông lại khô cứng, không để ý quá nhiều.” - (Trích trong tiểu thuyết “Khi em khóc làm tim anh nhói đau!”).
Vì thế, họ hoàng toàn không muốn thay đổi mình mà luôn muốn đối phương vì mình mà thay đổi. Anh chàng Cát Lực trong tiểu thuyết “Khi em khóc trái tim anh nhói đau!” cũng vậy, anh luôn muốn làm gì mà anh thích mặc cho vợ anh – Chân Như ra sao thì ra. Vậy nên đã tạo nên cuộc chiến giữa hai người và kết thúc cuộc chiến đó chính là sự đổ vỡ trong hôn nhân. “Hai người đã từng cho rằng có thể ở bên nhau để đi đến cùng trời cuối đất thế mà nay đã không còn liên quan đến nhau nữa, là lỗi của ai? Đấy là lỗi của người phụ nữ làm thủ tục! Cô ta đã lấy đi tờ giấy chứng nhận kết hôn màu đỏ, trả lại cho họ tờ giấy chứng nhận ly hôn.” - (Trích trong tiểu thuyết “Khi em khóc làm tim anh nhói đau!”).
Ly hôn không phải cách giải quyết tốt nhất nhưng đôi khi nó lại là “lý do mới” để người trong cuộc có thể nhìn lại mình, để tìm lại những gì đã mất. Cát Lực cũng vậy, khi anh biết tình yêu sắp tuột khỏi tay, anh đã tìm mọi cách để giữ lại tình yêu đó, giữ lại người con gái mà anh muốn cùng nhau sống trọn đời. Cát Lực hiểu rằng, phụ nữ rất đơn giản chỉ cần mình quan tâm đến họ một chút, lãng mạn một chút thì mọi lỗi lầm của mình sẽ được họ thứ tha. “Tình yêu là một việc lãng mạn và hạnh phúc, sau khi trải qua mối tình mất mát lại tìm thấy, hai người đều trân trọng hơn, Cát Lực không còn vô tâm nữa, không còn tính gia trưởng, Chân Như cũng không ngang ngược, không nông nổi nữa. Trước đây Chân Như thường than vãn Cát Lực không biết lãng mạn, không chu đáo, Cát Lực của hôm nay như thay xương đổi thịt, tặng hoa, dùng bữa trong ánh nến, nghe nhạc, dã ngoại; những “thủ thuật” coi thường nhất, bây giờ anh vận dụng từng lần từng lần một, Chân Như say sưa bên trong đó.
Cát Lực chiều Chân Như như hoàng thái hậu, ngoài nấu cơm, việc nhà một tay Cát Lực bao hết. Ăn cơm tối xong, Cát Lực luôn là người gọt hoa quả để trước mặt cô, từng miếng một đưa vào miệng cô. Chân Như ngồi hưởng sự cung phụng từ người yêu.” - (Trích trong tiểu thuyết “Khi em khóc làm tim anh nhói đau!”).
Bởi với anh – Chân Như là duy nhất - “Chân Như, anh yêu em! Từ ngày đầu tiên quen biết, anh đã yêu em rồi, chưa bao giờ thay đổi, mãi mãi cũng không thay lòng. Em là nữ vương của anh, anh mãi mãi yêu em!” - (Trích trong tiểu thuyết “Khi em khóc làm tim anh nhói đau!”).
Tình yêu rất đơn giản, cho và nhận. Hôn nhân cũng vậy, cần tình yêu, cần cho và nhận và hơn hết hôn nhân cần dung hòa cái tôi của mỗi người để xây dựng cái chung được bền lâu.
Hãy đọc “Khi em khóc làm tim anh nhói đau!” để thấy được triết lý: “Tình yêu như thứ mật ngọt được đun sôi, đun lâu quá sẽ khiến nó cháy và trở nên đắng ngắt. Yêu và hận luôn hoán đổi không ngừng, nếu như vẫn còn yêu thì xin đừng phụ bạc tình yêu…”