Đăng ngày: 5/12/13
- Em định bắt cá hai tay đấy à?
- Anh nói gì cơ? Chi quay lại tròn xoe mắt nhìn Quân.
- Không phải à, đưa một tay đây anh giữ, không thì em ngã xuống hồ bây giờ.
- Hì hì. Không cần, cứ kệ em.. Em cứ thích bắt cá hai tay đấy. Nói rồi Chi huơ huơ tiếp cái lưới con con..
Quân nhìn cái dáng nhỏ con của Chi bên mép nước, chẳng nói được gì chỉ biết cười trừ. Anh nằm lên bãi cỏ bên hồ. Cuối chiều, những đám mây trắng chuyển dần sang màu mỡ gà, mặt trời như quả cầu lửa rực đỏ một góc trời. Gió thổi mạnh hơn, đám lau sậy uốn mình trong gió, rung rung những bông lau trắng xóa. Gần đấy, sen đã tàn, chỉ còn lại những gương sen xa bờ, thay vào đó là hoa súng nở rộ. Hồng, trắng, vàng chen nhau nở giữa hồ như những cô gái yểu điệu váy áo đang tạo dáng nơi xa xa. Liếc nhìn phía Chi, Quân lại mỉm cười. Chi vẫn đang chăm chú hớt hớt mặt nước. Cô gái ấy, chẳng điệu đà mà luôn xinh tươi. Chi không thích những bộ váy diêm dúa, dù khi mặc lên, trông cô không khác một con búp bê dễ thương. Nụ cười cô lúc nào cũng sáng và trong, giọng nói lanh lảnh nhưng lại đáng yêu. Cô gái ấy hay nói với Quân rằng " Đẹp cũng để làm gì, đẹp quá lại có người yêu, em không thích."
- Anh ơi, em vớt được cá thật này! Nà ná na... na na... Chi cho cá vào cái cốc nhỏ bên cạnh rồi chạy đến phía Quân. - Anh nhìn này, bụng nó màu trắng bạc dễ thương chưa.?
- Không cho anh thì chẳng có con nào dễ thương hết!
- Anh đúng là... đểu...! Đưa chai nước kia đây, em thả cá vào cho.
- Ơ, cho anh thật à... con cái nhà ai mà thảo thế.
- Xí... anh đừng có tưởng bở, em mà lừa được thêm vài con nữa thì mới cho anh. Nói xong Chi lại chạy đến mép nước.
- Thôi, anh không lấy cá nữa đâu (lấy em là được rồi - nói thầm), về đi em, gió lạnh, dễ cảm lắm.
Chi chẳng thèm trả lời, tay cầm cái lưới nhỏ hớt hớt.
****
- Em có tài bắt cá thật! Quân nhìn mấy con cá bụng trắng mà Chi đưa cho, khẽ lẩm bẩm.
- Người em còn bắt được nữa là cá!
- Ừ, một tay vài con cá... Á... .Quân kêu khẽ, anh nhìn xuống cổ tay, một vết tím nhỏ.
- Anh nói cái gì đấy...
- Anh đùa thôi mà, gì mà em véo anh đến tím cả tay thế này.
- Thế là nhẹ đấy. Chi vùng vằng bỏ đi trước.
- Chi... .!
****
- Chi...! Làm người yêu anh nhé!
- Anh vừa bảo em bắt cá hai tay cơ mà.
- Anh trêu thôi, em giận thật đấy à?
- Em không thích trêu như vậy... .
- Làm người yêu anh nhé... .
- Em... .Chi chưa nói hết câu, Quân đã đặt nụ hôn nhẹ nhàng lên trán cô.
- Anh chờ câu trả lời của em... Giờ thì đi ăn đã, anh đói lắm rồi.
- Mang cả mấy con cá này à?
- Có sao đâu. Em thích ăn gì?
- Pi... ... ... ... ... ... Pizzzzzza!
- Đi... còn chờ gì nữa... .Quân nắm nhẹ bàn tay, kéo Chi đi.
Tải ảnh
Ba cuộc gọi nhỡ. Hai tin nhắn. "Em đi học về chưa?". "Sao em không nghe máy thế, đọc được tin nhắn gọi lại cho anh." Chi chuyển máy sang im lặng, rồi chăm chú ngồi xem thực đơn.
- Chị phục vụ ngoài kia vừa khen em xinh đấy!
- Lại đùa... Chi vẫn chăm chú xem thực đơn.
- À, thực ra chị ấy khen anh với em đẹp đôi.
- Anh lại tự sướng. Em biết em thế nào chứ.
- Anh chị dùng gì. Chị phục vụ nhẹ nhàng hỏi, ngắt đôi câu chuyện.
- Pizza hải sản, cỡ trung. Soup gà và soup ngô. Hai pepsi. Hết rồi ạ. Chi nhanh nhảu nói.
- Tối nay anh phải đi học.
- Sao còn đi ăn với em làm gì.
- Nếu không thì em lại bỏ bữa vì chán ăn một mình à.
- Ừ thì... .À mà anh chăm mấy con cá này cẩn thận, nó mà có mệnh hệ gì thì cứ cẩn thận với em. Đôi mắt gườm gườm thành mắt một mí ngộ đến lạ. Quân phì cười.
- Anh còn cười, em nói thật đấy. Chi véo cổ tay Quân.
- Em thật là bạo lực. Thế nếu cá em nuôi chết trước thì sao?
- Thì... Chi nheo mày... - Thì... anh bảo gì em cũng nghe.
****
- Em về cẩn thận nhé, hôm nay anh không đưa em về được.
- Anh đi học ngoan đi, em đi vài bước nữa là về đến nhà rồi còn gì. Mà anh mang cả cá đi học Kinh tế học à?
- Ừ, cho nó đi học cùng. Thế nhé,bye em.
- Bye anh.
Chi bước đi, thỉnh thoảng quay lại, Quân vẫn đang đứng đó như chắc chắn Chi không gặp việc gì mới đi về trường. Bước vào cánh cổng xanh cao lạnh ngắt. Chi rút điện thoại và bấm số.
- Anh à, anh đang làm gì thế?
- Anh đang ở đài truyền hình. Em đi học về chưa? Sao lúc nãy anh gọi em không nghe máy?
- Em để im lặng nên không nghe thấy chuông reo. Em vừa ngồi bên Tây Hồ, gió lạnh bị đau họng rồi nè. Chi giả vờ cái giọng khàn khàn.
- Em phải giữ sức khỏe chứ, ốm thì biết làm thế nào.
- Em ốm thì anh đến chăm chứ sao. Anh ăn tối chưa?
- À, anh vừa ra cổng Bắc ăn với bạn rồi!
- Bạn nào? Gái hay trai?
- À... con trai... Cũng có con gái, nhưng mà bạn cũ cả mà... em đừng giận chứ. Khánh nói nhẹ, dỗ dành Chi.
- Thật là bạn bình thường thôi chứ?
- Thật mà... Thôi anh làm việc nhé, tí xong việc anh gọi cho em.
- Dạ. Chi cúp máy, khẽ cười.
Cô vừa mở