Trở lại với không khí của trận đánh giữa Cadic và Mỹ Điệp.
Nói vậy thôi chứ Mỹ Điệp chưa đánh, vẫn đang đứng tấn trông
rất ngoạn mục. Xung quanh lúc này ồn ào náo nhiệt, bà con
dừng xe lại 2 bên lề đường để theo dõi tình hình, nam có, nữ
có , già trẻ pede đều đủ. Khi Cadic tung chưởng Kamejoko , đám
đông thốt lên một tiếng “Ôoooồ” làm anh không khỏi sung sướng.
Nhưng chưởng đã đến rất gần mà Điệp vẫn chưa có phản ứng,
Cadic cũng không kém phần kinh ngạc, trong lòng thầm thán phục
chết mẹ, kì này mình gặp cao thủ rồi! Chưởng xong quả này
quăng bom khói chạy cho lẹ.
Về phần Mỹ Điệp, bề ngoài anh tỏ ra hùng dũng nhưng trong lòng sợ hãi ghê gớm. Nhưng vì sao anh cười ? Vì phản xạ của anh là cười nhếch mép, vui cũng nhếch mép, buồn cũng nhếch mép , đau đớn hay khoái lạc cũng nhếch mép, sợ hãi cũng nhếch mép. Lúc ấy Mỹ Điệp trong bụng đang cầu khấn ông bà xin tha mạng. Ở hiền tất gặp quả nhân. Điệp bỗng thấy từ đâu xuất hiện rất nhiều thiên thạch nhằm đầu Cadic mà đáp xuống. Mọi người chưa kịp phản ứng thì Cadic đã bị hạ gục tại chỗ, đầu bê bết máu, mắt trợn ngược lưỡi thè ra trông cực kì thanh thản. Cách đó không xa, Nadic cũng ôm huyệt Đan Điền lăn lộn xem chừng rất đau đớn. Cùng lúc này Mỹ Điệp cũng bị quả chưởng đánh thẳng vào ngực, bay vút lên không rồi rơi xuống cái bẹp. 3 vị hảo hán chỉ trong khoảnh khắc đã bị hạ gục nhục nhã ê chề. Lúc này mới thấy xuất hiện đám người Subasa. Hóa ra lúc Kojiro ném đá giấu tay, biết chuyện không ổn nên Subasa đã kéo lâu la đi chỗ khác, không phải đi trốn mà là đi núp, sau đống đá xây dựng gần đó. Đến khi thấy Mỹ Điệp dạng chân chờ chưởng, biết ngay thằng này ngu mà lì nên họ bàn nhau cách giải quyết vấn đề. Kojiro và Misaki tập tạ tay khỏe lượm mấy cục đá nhắm thẳng vào mặt Cadic mà táng. Tránh thế chó nào được nhỉ ! Trong khi đó Subasa rút ra quả bóng tự thổi căng (do tiến sĩ Agasa tặng lâu rồi), tung cú Lái Gió sở trường nhằm yếu huyệt Nadic mà sút. Bà con quần hùng đang tập trung theo dõi 2 nhân vật chính, ngờ đâu cái bọn làm trò khỉ lại nhanh tay được việc, thế mới biết thời thế tạo anh hùng.
Sau khi hạ gục cả bọn, Misaki nhanh nhẩu nhảy ra chỉ tay vào Cadic và Nadic quát lớn :” Quăng chúng nó vào chuồng heo!” . Subasa hăm hở chạy lại định trói thì trong đám đông nhảy ra một thanh niên trắng trẻo tóc vàng chẻ 2 mái. Bạn đọc không cần nói cũng biết đó không phải là David Beckham mà chính là Calich , con trai của Cadic.
Nói một chút về Ca-lích. Hắn là con trai của Cadic và Xuka (Xuka bị Cadiclàm nhục, có ai còn nhớ không?), khi Cadic hành lạc thì biến thành siêu Xayda tóc vàng nên cậu con mới có mái tóc kì lạ như vậy. Cậu Calich đứng trước quần hùng đã được 17t rồi, mới đến từ tương lai. Vì những lần nhậu nhẹt quịt tiền của Cadic mà cuộc sống sau này của mẹ con Xuka trở nên bấp bênh không nơi nương tựa (Cadic đi tù chung thân, 2 mẹ con cày thấy bà cũng không trả nổi tiền gái), nên hắn muốn quay lại quá khứ (tức là hiện tại bây giờ) để thay đổi tương lai.
Tất cả những khúc mắc đó Subasa đều biết hết vì đã đọc đủ bộ 7 viên ngọc rồng rồi, thật là một lợi thế. Nhưng mặt Calich lại hầm hầm sát khí, tay lăm lăm cây Ỷ Thiên Kiếm, chắc là do căm thù đứa nào dám ra lệnh ném cha nó vào chuồng heo. Không khí ngột ngạt khó thở vô cùng, bà con thấy thêm 1 tay đao phủ nữa xuất hiện, sợ hãi quá ai ai cũng tè hết ra quần, tạo thành một con sông nhỏ nối thẳng ra kênh Nhiêu Lộc. Kojiro nhận ra tình hình gay cấn một lần nữa ra tay, chỉ vào đống phân bò mà kêu: “ Anh Hai ơi , nhìn kìa !” . Gần như cùng lúc tất cả đều quay về phía Kojiro chỉ. Chỉ chờ có thế, Subasa vác Mỹ Điệp lên vai chạy thục mạng, vừa chạy vừa đan bóng phối hợp Hoàng Kim với Misaki , vượt qua sự truy cản của đám đông sút thẳng vào khung thành. À không, vượt qua sự truy cản của đám đông rồi tìm chỗ núp chứ.
Calich đứng xa không biết Kojiro chỉ cái gì, tưởng mình mắt kém nên đến gần xem, hóa ra chỉ là phân bò, không có gì đáng ngại. Quay lại thì thấy bọn kia đã chạy mất dép rồi, hắn thở dài vác Cadic và Nadic đưa vào bệnh viện Chợ Rẫy.
Đám Subasa thấy kẻ địch đi khuất dạng rồi mới thám thò đầu ra gọi taxi đến khách sạn Sheraton nghỉ ngơi, đồng thời tìm cách cứu chữa cho Mỹ Điệp. Thật là lạ lùng, tất cả đều mới lần đầu gặp mặt nhưng cách đối xử của Subasa với 2 phía lại không giống nhau chút nào. Thực ra hắn nghe lời dạy của ông bà , “nhất lé nhì lùn” , Cadic vừa lùn lừa hói lại cơ bắp nhìn biết ngay là hạng đàn ông tính bẩn, nên mới ra tay hạ thủ, nếu không làm trước thì sau khi hạ Mỹ Điệp rồi Cadic cũng sẽ quay sang tính sổ với Kojiro.
Bọn Subasa mang Mỹ Điệp về khách sạn cho nằm đó thở, qua 3 ngày 3 đêm lại cho uống thêm Fugaca mà Điệp vẫn chưa tỉnh. Thấy lạ Misaki bèn chạy ra ngoài tìm đại phu. Treo biển quảng cáo đến giờ Tý thì gặp một cô gái tự xưng là Giang Hồ Nhất Độc Tiểu Yến Tử, chuyên trĩ nội trĩ ngoại chữa được mọi loại bệnh, thậm chí có thể khoan cắt bê-tông. Misaki vốn dốt đặc về thuốc nên tin tưởng mời vào. Tiểu Yến Tử vào phòng thì thấy Subasa và Kojiro đang hì hục treo ngược Mỹ Điệp lên trần, cô tức giận chạy lại chửi ăn gì ngu vậy ??? Thực ra là họ muốn giúp Mỹ Điệp, treo ngược lên để máu dồn xuống não, tăng thêm cơ hội cứu sống. Tiểu Yến Tử hạ Mỹ Điệp xuống giường rồi bảo các chú ra ngoài để chị làm việc. Bọn người Subasa thực ra tốt tính thôi, nhưng vì học ít chửi thề nhiều không biết cứu Điệp làm sao mới dùng hạ sách ấy. Nghe Tiểu Yến Tử chửi té tát thấy có vẻ đúng lắm, đành thất thểu vâng dạ ra ngoài , lũ lượt kéo nhau xuống quán bar ngồi chờ, tranh thủ xem múa cột giải trí. Thấy các em gái tươi mát, bọn họ cứ tờ 50$ mà nhét, một lúc sau thì hết sạch không còn tiền trả đồ uống. Bị chủ quán bắt lại rửa chén cả đêm trừ tiền.
Lại nói về Mỹ Điệp. Khi thấy đám đất đá bay vào đầu Cadic lòng không khỏi mừng thầm, nhưng mừng quá nên quên mất còn cái của nợ kia đang bay vào mặt. Thế rồi hắn thấy cơ thể nhộn nhạo, tự nhiên không còn biết trời trăng mây khói gì nữa. Đến lúc tỉnh dậy thì thấy một cô gái trẻ ngồi trên ngực mình, một tay bóp mũi , tay kia liên tục bạt tai hắn từ trái qua phải, rồi lại từ phải qua trái. Mỹ Điệp tức giận lắm nhưng đang yếu thế nên đành nhịn. Không khí trong phòng nóng ngùn ngụt có khi lên đến vài ngàn độ C, mây đen dày đặc sấm rung chớp giật. Điệp sợ hãi nằm im. Lạ cái là cô gái càng hành hạ thì hắn lại càng thấy người khoai khoái và có sức sống. Lúc sau thì toàn thân khỏe mạnh, sức khỏe phục hồi như chưa từng bị ai ăn hiếp vậy. Nhưng có điều chỉ cử động được cái cổ thôi, còn lại tứ chi tê liệt không cách gì nhấc nổi. Hắn nhìn Tiểu Yến Tử nói :
_ Cảm tạ ân đức của cô, xin nhận của tại hạ 1 cái hun kiểu Pháp nhe.
Tiểu Yến Tử dịu dàng mỉm cười đáp :
_ Xin công tử miễn dùm, 3 ngày anh chưa đánh răng. Ta đây thấy chết thì cứu thôi, có gì đáng nói. Nhưng ta nói cho biết, vừa rồi ngươi đã trúng Kamejoko là một loại chưởng công lực mạnh mẽ vô cùng, tác dụng lâu dài với nhiều tác dụng phụ. Bị trúng một chưởng là chân khí rối loạn, hơi thở lúc thơm lúc thối không biết đâu mà lần. Vừa rồi mấy thằng mất dạy kia lại cho ngươi uống thuốc bổ, nên chân khí lại càng loạn hơn. Nếu có điều kiện hãy đi mổ lazer, còn không thì từ từ cũng khỏi. Cái cần nhất là phải trung tiện đều đặn để đẩy chất độc ra ngoài, không thì chất độc lan vào lục phủ ngũ tạng thúi chịu không được đâu. Thôi ta đi đây.
Mỹ Điệp ngỡ ngàng vì mình bị trúng độc quái ác, tuy đau xót nhưng vẫn bình tĩnh nhếch mép chào bái biệt cô gái.
Yến Tử bước ra ngoài rồi mới phá lên cười ha hả. Thằng nông dân nói cái gì cũng nghe. Thực ra Tiểu Yến Tử đã chữa hết bệnh cho Mỹ Điệp rồi, nhưng lại cố ý hạ độc lại. Cứu rồi hạ độc , rồi lại cứu , rồi lại hạ độc. Nếu không thì cái ngoại hiệu Giang Hồ Nhất Độc từ đâu ra. Tiểu Yến Tử bản tính hiền lành nhưng hành vi bỉ ổi. Ả không quen biết gì Điệp, hạ độc là để cho vui thôi chứ không có ác ý gì.
Lúc này chỉ còn một mình trong căn phòng vắng, Mỹ Điệp mới đưa mắt quan sát xung quanh. Đây là căn phòng 5 sao, máy lạnh phủ sóng đến từng ngõ ngách, đồ nội thất trang trí hiện đại theo phong cách Minimalist, cái giường nằm êm thiệt là êm, cái gối cũng êm thiệt là êm. Tự nhiên hắn cảm thấy cô độc quá. Chưa bao giờ bị toàn thân bất toại nên cảm giác không dễ dàng gì, TV đang phát lại trận thắng 5-0 của Juventus trước MU nhưng hắn cũng chẳng buồn xem. Hắn muốn dậy tắm một cái rồi xách chiếc Wave chiến dạo quanh Sài Gòn. Đi dạo một mình trong mưa chắc là lãng mạn lắm, tuy hơi hại sức khỏe.
Bỗng nhiên chiếc Nokia E65 rung bần bật. Nhấc máy thì nghe tiếng Subasa ở đầu dây bên kia hổn hển gào lên “Tối nay tao đi tìm bò lạc, không về!”. Hắn cúp máy chán chường. Cái bọn đầu to óc quả nho, bước ra khỏi bar làm gì còn tiền mà đi dụ gái, nói dối vậy thà đừng nói cho rồi.
(Vì sao Mỹ Điệp bị liệt tứ chi mà vẫn nghe điện thoại được ? Cái đó có trời mới biết.)
Lúc nãy Subasa nói tới gái tự nhiên làm Điệp động lòng. Ừ ! Bây giờ mà có một em gái ở đây để ta ôm ấp âu yếm thì hay biết mấy. Hắn không làm gì đâu, chỉ cần ôm thôi, để hít thật sâu, để cảm nhận cái hơi gái mà lâu rồi hắn chưa được gần gũi. Thiên tài hay gặp quả nhân, mới tưởng tượng được nửa chừng thì cửa phòng hé mở. Một cô gái xinh xắn như hoa bước vào…
….
… Điệp hé mắt trông lên đột nhiên ngoác mồm kinh ngạc. Trước mặt hắn là một cô gái dáng người nhỏ nhắn, cao chừng 1m57, đang đứng mỉm cười lấy le. Cô gái mặc chiếc áo lụa màu xanh da trời, da dẻ trắng hồng tự nhiên, cặp đùi thon thả, đôi cánh tay xếp hình chữ O để trước ngực , tóc cắt ngắn phía sau gáy rồi từ từ dài ra phía trước. Đôi bàn chân thon dài lộ ra phía dưới, ngón nào ra ngón ấy, trắng trẻo đẹp đẽ. Cô có đôi mắt 2 mí mở to, trông ngây thơ đéo chịu được, cái mũi xinh xinh, phía dưới là cái miệng nhỏ nhắn, đôi môi đỏ hồng khép hờ trông cực kì cảm động. Khuôn mặt cô gái xét từng chi tiết thì bình thường, nhưng cả tổng thể lại toát lên vẻ khả ái lạ thường, đúng là kiểu thiếu nữ không quá nổi bật trong đám đông, nhưng vẫn đủ sức làm ta ngây ngất. Thật là kiểu người Mỹ Điệp mong chờ bấy lâu. Điệp định thần nhìn kỹ thì thấy trên áo cô có cái bảng tên đề Trường THCS chuyên Nguyễn Du – lớp 9x – Tiểu Tiên Nữ. Hóa ra cô này tên Tiểu Tiên Nữ, hèn chi cô có dáng vẻ giản dị mà sang trọng như vậy.
Điệp đắm đuối nhìn cô gái, ngẩng lên thì thấy cô cũng nhìn mình ướt át không kém, trong lòng hắn tự nhiên sung sướng, cả 2 bên tuy chưa nói gì nhưng tình cảm đã dạt dào vượt ra ngoài vũ trụ rồi bay đi đâu không biết . Từ khi Tiểu Tiên bước vào, Điệp nhận ra mình vẫn còn một bộ phận khác under control.
Sau khi đứng làm dáng cho Điệp nhìn hồi lâu , Tiểu Tiên Nữ mới bước lại gần nói nhỏ :” Để em ru đại ca ngủ nhe” . Điệp nhếch mép gật đầu. Mùi hương Head&Shoulder phảng phất. Cô nhẹ nhàng cất lời hát bài “Alibaba và 40 tên cướp”. Mỹ Điệp đang nhắm mắt lầm bầm hát theo thì đột nhiên thấy đại tràng rúng động, trực tràng co thắt, mùi hương Head&Shoulder biến thành mùi hạnh nhân đặc trưng của chất độc Kali Xyanua. Tự nhiên trong đầu hắn có cái bóng đèn sáng choang lên. Tên Tiểu Tiên Nữ trong tiếng Phạn đọc là Sumac , viết ngược lại là Camus, tên một loại rượu mà bọn Áo Đen dùng để gọi Thánh Cô của chúng. Hắn vừa kịp chau mày thì đã chìm vào cõi hư vô xa thăm thẳm …
Thật là
Tiểu Mỹ Nhân cất giọng đưa tiếng hát
Đại Anh Hùng mụ mị cõi thiên thai.
Mỹ Điệp ở bên cạnh người đẹp sống chết thế nào ? Liệu bọn Subasa có rửa chén kịp để về cứu không? Mời các bạn xem tiếp hồi sau sẽ rõ.
Về phần Mỹ Điệp, bề ngoài anh tỏ ra hùng dũng nhưng trong lòng sợ hãi ghê gớm. Nhưng vì sao anh cười ? Vì phản xạ của anh là cười nhếch mép, vui cũng nhếch mép, buồn cũng nhếch mép , đau đớn hay khoái lạc cũng nhếch mép, sợ hãi cũng nhếch mép. Lúc ấy Mỹ Điệp trong bụng đang cầu khấn ông bà xin tha mạng. Ở hiền tất gặp quả nhân. Điệp bỗng thấy từ đâu xuất hiện rất nhiều thiên thạch nhằm đầu Cadic mà đáp xuống. Mọi người chưa kịp phản ứng thì Cadic đã bị hạ gục tại chỗ, đầu bê bết máu, mắt trợn ngược lưỡi thè ra trông cực kì thanh thản. Cách đó không xa, Nadic cũng ôm huyệt Đan Điền lăn lộn xem chừng rất đau đớn. Cùng lúc này Mỹ Điệp cũng bị quả chưởng đánh thẳng vào ngực, bay vút lên không rồi rơi xuống cái bẹp. 3 vị hảo hán chỉ trong khoảnh khắc đã bị hạ gục nhục nhã ê chề. Lúc này mới thấy xuất hiện đám người Subasa. Hóa ra lúc Kojiro ném đá giấu tay, biết chuyện không ổn nên Subasa đã kéo lâu la đi chỗ khác, không phải đi trốn mà là đi núp, sau đống đá xây dựng gần đó. Đến khi thấy Mỹ Điệp dạng chân chờ chưởng, biết ngay thằng này ngu mà lì nên họ bàn nhau cách giải quyết vấn đề. Kojiro và Misaki tập tạ tay khỏe lượm mấy cục đá nhắm thẳng vào mặt Cadic mà táng. Tránh thế chó nào được nhỉ ! Trong khi đó Subasa rút ra quả bóng tự thổi căng (do tiến sĩ Agasa tặng lâu rồi), tung cú Lái Gió sở trường nhằm yếu huyệt Nadic mà sút. Bà con quần hùng đang tập trung theo dõi 2 nhân vật chính, ngờ đâu cái bọn làm trò khỉ lại nhanh tay được việc, thế mới biết thời thế tạo anh hùng.
Sau khi hạ gục cả bọn, Misaki nhanh nhẩu nhảy ra chỉ tay vào Cadic và Nadic quát lớn :” Quăng chúng nó vào chuồng heo!” . Subasa hăm hở chạy lại định trói thì trong đám đông nhảy ra một thanh niên trắng trẻo tóc vàng chẻ 2 mái. Bạn đọc không cần nói cũng biết đó không phải là David Beckham mà chính là Calich , con trai của Cadic.
Nói một chút về Ca-lích. Hắn là con trai của Cadic và Xuka (Xuka bị Cadiclàm nhục, có ai còn nhớ không?), khi Cadic hành lạc thì biến thành siêu Xayda tóc vàng nên cậu con mới có mái tóc kì lạ như vậy. Cậu Calich đứng trước quần hùng đã được 17t rồi, mới đến từ tương lai. Vì những lần nhậu nhẹt quịt tiền của Cadic mà cuộc sống sau này của mẹ con Xuka trở nên bấp bênh không nơi nương tựa (Cadic đi tù chung thân, 2 mẹ con cày thấy bà cũng không trả nổi tiền gái), nên hắn muốn quay lại quá khứ (tức là hiện tại bây giờ) để thay đổi tương lai.
Tất cả những khúc mắc đó Subasa đều biết hết vì đã đọc đủ bộ 7 viên ngọc rồng rồi, thật là một lợi thế. Nhưng mặt Calich lại hầm hầm sát khí, tay lăm lăm cây Ỷ Thiên Kiếm, chắc là do căm thù đứa nào dám ra lệnh ném cha nó vào chuồng heo. Không khí ngột ngạt khó thở vô cùng, bà con thấy thêm 1 tay đao phủ nữa xuất hiện, sợ hãi quá ai ai cũng tè hết ra quần, tạo thành một con sông nhỏ nối thẳng ra kênh Nhiêu Lộc. Kojiro nhận ra tình hình gay cấn một lần nữa ra tay, chỉ vào đống phân bò mà kêu: “ Anh Hai ơi , nhìn kìa !” . Gần như cùng lúc tất cả đều quay về phía Kojiro chỉ. Chỉ chờ có thế, Subasa vác Mỹ Điệp lên vai chạy thục mạng, vừa chạy vừa đan bóng phối hợp Hoàng Kim với Misaki , vượt qua sự truy cản của đám đông sút thẳng vào khung thành. À không, vượt qua sự truy cản của đám đông rồi tìm chỗ núp chứ.
Calich đứng xa không biết Kojiro chỉ cái gì, tưởng mình mắt kém nên đến gần xem, hóa ra chỉ là phân bò, không có gì đáng ngại. Quay lại thì thấy bọn kia đã chạy mất dép rồi, hắn thở dài vác Cadic và Nadic đưa vào bệnh viện Chợ Rẫy.
Đám Subasa thấy kẻ địch đi khuất dạng rồi mới thám thò đầu ra gọi taxi đến khách sạn Sheraton nghỉ ngơi, đồng thời tìm cách cứu chữa cho Mỹ Điệp. Thật là lạ lùng, tất cả đều mới lần đầu gặp mặt nhưng cách đối xử của Subasa với 2 phía lại không giống nhau chút nào. Thực ra hắn nghe lời dạy của ông bà , “nhất lé nhì lùn” , Cadic vừa lùn lừa hói lại cơ bắp nhìn biết ngay là hạng đàn ông tính bẩn, nên mới ra tay hạ thủ, nếu không làm trước thì sau khi hạ Mỹ Điệp rồi Cadic cũng sẽ quay sang tính sổ với Kojiro.
Bọn Subasa mang Mỹ Điệp về khách sạn cho nằm đó thở, qua 3 ngày 3 đêm lại cho uống thêm Fugaca mà Điệp vẫn chưa tỉnh. Thấy lạ Misaki bèn chạy ra ngoài tìm đại phu. Treo biển quảng cáo đến giờ Tý thì gặp một cô gái tự xưng là Giang Hồ Nhất Độc Tiểu Yến Tử, chuyên trĩ nội trĩ ngoại chữa được mọi loại bệnh, thậm chí có thể khoan cắt bê-tông. Misaki vốn dốt đặc về thuốc nên tin tưởng mời vào. Tiểu Yến Tử vào phòng thì thấy Subasa và Kojiro đang hì hục treo ngược Mỹ Điệp lên trần, cô tức giận chạy lại chửi ăn gì ngu vậy ??? Thực ra là họ muốn giúp Mỹ Điệp, treo ngược lên để máu dồn xuống não, tăng thêm cơ hội cứu sống. Tiểu Yến Tử hạ Mỹ Điệp xuống giường rồi bảo các chú ra ngoài để chị làm việc. Bọn người Subasa thực ra tốt tính thôi, nhưng vì học ít chửi thề nhiều không biết cứu Điệp làm sao mới dùng hạ sách ấy. Nghe Tiểu Yến Tử chửi té tát thấy có vẻ đúng lắm, đành thất thểu vâng dạ ra ngoài , lũ lượt kéo nhau xuống quán bar ngồi chờ, tranh thủ xem múa cột giải trí. Thấy các em gái tươi mát, bọn họ cứ tờ 50$ mà nhét, một lúc sau thì hết sạch không còn tiền trả đồ uống. Bị chủ quán bắt lại rửa chén cả đêm trừ tiền.
Lại nói về Mỹ Điệp. Khi thấy đám đất đá bay vào đầu Cadic lòng không khỏi mừng thầm, nhưng mừng quá nên quên mất còn cái của nợ kia đang bay vào mặt. Thế rồi hắn thấy cơ thể nhộn nhạo, tự nhiên không còn biết trời trăng mây khói gì nữa. Đến lúc tỉnh dậy thì thấy một cô gái trẻ ngồi trên ngực mình, một tay bóp mũi , tay kia liên tục bạt tai hắn từ trái qua phải, rồi lại từ phải qua trái. Mỹ Điệp tức giận lắm nhưng đang yếu thế nên đành nhịn. Không khí trong phòng nóng ngùn ngụt có khi lên đến vài ngàn độ C, mây đen dày đặc sấm rung chớp giật. Điệp sợ hãi nằm im. Lạ cái là cô gái càng hành hạ thì hắn lại càng thấy người khoai khoái và có sức sống. Lúc sau thì toàn thân khỏe mạnh, sức khỏe phục hồi như chưa từng bị ai ăn hiếp vậy. Nhưng có điều chỉ cử động được cái cổ thôi, còn lại tứ chi tê liệt không cách gì nhấc nổi. Hắn nhìn Tiểu Yến Tử nói :
_ Cảm tạ ân đức của cô, xin nhận của tại hạ 1 cái hun kiểu Pháp nhe.
Tiểu Yến Tử dịu dàng mỉm cười đáp :
_ Xin công tử miễn dùm, 3 ngày anh chưa đánh răng. Ta đây thấy chết thì cứu thôi, có gì đáng nói. Nhưng ta nói cho biết, vừa rồi ngươi đã trúng Kamejoko là một loại chưởng công lực mạnh mẽ vô cùng, tác dụng lâu dài với nhiều tác dụng phụ. Bị trúng một chưởng là chân khí rối loạn, hơi thở lúc thơm lúc thối không biết đâu mà lần. Vừa rồi mấy thằng mất dạy kia lại cho ngươi uống thuốc bổ, nên chân khí lại càng loạn hơn. Nếu có điều kiện hãy đi mổ lazer, còn không thì từ từ cũng khỏi. Cái cần nhất là phải trung tiện đều đặn để đẩy chất độc ra ngoài, không thì chất độc lan vào lục phủ ngũ tạng thúi chịu không được đâu. Thôi ta đi đây.
Mỹ Điệp ngỡ ngàng vì mình bị trúng độc quái ác, tuy đau xót nhưng vẫn bình tĩnh nhếch mép chào bái biệt cô gái.
Yến Tử bước ra ngoài rồi mới phá lên cười ha hả. Thằng nông dân nói cái gì cũng nghe. Thực ra Tiểu Yến Tử đã chữa hết bệnh cho Mỹ Điệp rồi, nhưng lại cố ý hạ độc lại. Cứu rồi hạ độc , rồi lại cứu , rồi lại hạ độc. Nếu không thì cái ngoại hiệu Giang Hồ Nhất Độc từ đâu ra. Tiểu Yến Tử bản tính hiền lành nhưng hành vi bỉ ổi. Ả không quen biết gì Điệp, hạ độc là để cho vui thôi chứ không có ác ý gì.
Lúc này chỉ còn một mình trong căn phòng vắng, Mỹ Điệp mới đưa mắt quan sát xung quanh. Đây là căn phòng 5 sao, máy lạnh phủ sóng đến từng ngõ ngách, đồ nội thất trang trí hiện đại theo phong cách Minimalist, cái giường nằm êm thiệt là êm, cái gối cũng êm thiệt là êm. Tự nhiên hắn cảm thấy cô độc quá. Chưa bao giờ bị toàn thân bất toại nên cảm giác không dễ dàng gì, TV đang phát lại trận thắng 5-0 của Juventus trước MU nhưng hắn cũng chẳng buồn xem. Hắn muốn dậy tắm một cái rồi xách chiếc Wave chiến dạo quanh Sài Gòn. Đi dạo một mình trong mưa chắc là lãng mạn lắm, tuy hơi hại sức khỏe.
Bỗng nhiên chiếc Nokia E65 rung bần bật. Nhấc máy thì nghe tiếng Subasa ở đầu dây bên kia hổn hển gào lên “Tối nay tao đi tìm bò lạc, không về!”. Hắn cúp máy chán chường. Cái bọn đầu to óc quả nho, bước ra khỏi bar làm gì còn tiền mà đi dụ gái, nói dối vậy thà đừng nói cho rồi.
(Vì sao Mỹ Điệp bị liệt tứ chi mà vẫn nghe điện thoại được ? Cái đó có trời mới biết.)
Lúc nãy Subasa nói tới gái tự nhiên làm Điệp động lòng. Ừ ! Bây giờ mà có một em gái ở đây để ta ôm ấp âu yếm thì hay biết mấy. Hắn không làm gì đâu, chỉ cần ôm thôi, để hít thật sâu, để cảm nhận cái hơi gái mà lâu rồi hắn chưa được gần gũi. Thiên tài hay gặp quả nhân, mới tưởng tượng được nửa chừng thì cửa phòng hé mở. Một cô gái xinh xắn như hoa bước vào…
….
… Điệp hé mắt trông lên đột nhiên ngoác mồm kinh ngạc. Trước mặt hắn là một cô gái dáng người nhỏ nhắn, cao chừng 1m57, đang đứng mỉm cười lấy le. Cô gái mặc chiếc áo lụa màu xanh da trời, da dẻ trắng hồng tự nhiên, cặp đùi thon thả, đôi cánh tay xếp hình chữ O để trước ngực , tóc cắt ngắn phía sau gáy rồi từ từ dài ra phía trước. Đôi bàn chân thon dài lộ ra phía dưới, ngón nào ra ngón ấy, trắng trẻo đẹp đẽ. Cô có đôi mắt 2 mí mở to, trông ngây thơ đéo chịu được, cái mũi xinh xinh, phía dưới là cái miệng nhỏ nhắn, đôi môi đỏ hồng khép hờ trông cực kì cảm động. Khuôn mặt cô gái xét từng chi tiết thì bình thường, nhưng cả tổng thể lại toát lên vẻ khả ái lạ thường, đúng là kiểu thiếu nữ không quá nổi bật trong đám đông, nhưng vẫn đủ sức làm ta ngây ngất. Thật là kiểu người Mỹ Điệp mong chờ bấy lâu. Điệp định thần nhìn kỹ thì thấy trên áo cô có cái bảng tên đề Trường THCS chuyên Nguyễn Du – lớp 9x – Tiểu Tiên Nữ. Hóa ra cô này tên Tiểu Tiên Nữ, hèn chi cô có dáng vẻ giản dị mà sang trọng như vậy.
Điệp đắm đuối nhìn cô gái, ngẩng lên thì thấy cô cũng nhìn mình ướt át không kém, trong lòng hắn tự nhiên sung sướng, cả 2 bên tuy chưa nói gì nhưng tình cảm đã dạt dào vượt ra ngoài vũ trụ rồi bay đi đâu không biết . Từ khi Tiểu Tiên bước vào, Điệp nhận ra mình vẫn còn một bộ phận khác under control.
Sau khi đứng làm dáng cho Điệp nhìn hồi lâu , Tiểu Tiên Nữ mới bước lại gần nói nhỏ :” Để em ru đại ca ngủ nhe” . Điệp nhếch mép gật đầu. Mùi hương Head&Shoulder phảng phất. Cô nhẹ nhàng cất lời hát bài “Alibaba và 40 tên cướp”. Mỹ Điệp đang nhắm mắt lầm bầm hát theo thì đột nhiên thấy đại tràng rúng động, trực tràng co thắt, mùi hương Head&Shoulder biến thành mùi hạnh nhân đặc trưng của chất độc Kali Xyanua. Tự nhiên trong đầu hắn có cái bóng đèn sáng choang lên. Tên Tiểu Tiên Nữ trong tiếng Phạn đọc là Sumac , viết ngược lại là Camus, tên một loại rượu mà bọn Áo Đen dùng để gọi Thánh Cô của chúng. Hắn vừa kịp chau mày thì đã chìm vào cõi hư vô xa thăm thẳm …
Thật là
Tiểu Mỹ Nhân cất giọng đưa tiếng hát
Đại Anh Hùng mụ mị cõi thiên thai.
Mỹ Điệp ở bên cạnh người đẹp sống chết thế nào ? Liệu bọn Subasa có rửa chén kịp để về cứu không? Mời các bạn xem tiếp hồi sau sẽ rõ.