Ở Đông Ngô, 1 hôm, Tôn Sách và Đại Kiều cùng lên xe Buýt (Nghe nói là
thuê của vợ chồng Mạnh Hoạch), 2 người chưa quen biết gì nhau. Trên xe
đông đủ các tầng lớp từ Tôn Kiên tới tiều phu nên rất chật chội, Kiều
tay khư khư nắm quả chuối mang đi từ nhà(Chuối này là loại quả mọc trên
cây chứ ko có ý gì khác). Tôn Sách từ phía sau nhẹ nhàng nói với Kiều:
- Thưa cô. Kiều gắt gỏng:
- Cái gì, đang chật quá đây này.
TS: Cô có thể bỏ tay ra có được ko ạ?
ĐK: Ô hay bỏ thế nào được, đây là bữa sáng của tôi đó.
TS:Vâng, bữa sáng của cô vẫn đang ở trong túi xách của cô, còn tay cô đang nắm "bữa tối" của tôi.
- Thưa cô. Kiều gắt gỏng:
- Cái gì, đang chật quá đây này.
TS: Cô có thể bỏ tay ra có được ko ạ?
ĐK: Ô hay bỏ thế nào được, đây là bữa sáng của tôi đó.
TS:Vâng, bữa sáng của cô vẫn đang ở trong túi xách của cô, còn tay cô đang nắm "bữa tối" của tôi.